词典刚辰
刚辰
词语解释
刚辰[ gāng chén ]
⒈ 刚日。
引证解释
⒈ 刚日。
引宋 苏轼 《郊祀庆成》诗:“大祀乾坤合,刚辰日月明。”
金 赵沨 《陶山幽栖寺重修大殿记》:“涓刚辰,庀工徒。”
相关词语
- róu rú gāng tǔ柔茹刚吐
- shí èr chén shǔ十二辰属
- gāng dì刚地
- gāng biàn刚辩
- shēng chén bā zì生辰八字
- gāng biǎn zì yòng刚褊自用
- gāng mǐn刚敏
- jiàn chén yuè建辰月
- gāng chóng刚虫
- shēn chén mǎo yǒu参辰卯酉
- jīn gāng nǔ mù金刚努目
- gāng zào刚躁
- gāng kǒu刚口
- gāng lì zì yòng刚戾自用
- huǒ chén火辰
- guàn chén贯辰
- mào chén贸辰
- shēn chén rì yuè参辰日月
- jīn huǒ chén禁火辰
- nèi gāng内刚
- róu néng zhì gāng柔能制刚
- gāng fēng刚风
- sān chén jiǔ三辰酒
- fā shēng chén发生辰
- gāng ào刚慠
- kuí gāng魁刚
- chén jiǎo辰角
- shè zhuō liáng chén设棁良辰
- chén jū辰居
- chū dù zhī chén初度之辰