词典干止
干止
词语解释
干止[ gàn zhǐ ]
⒈ 犹作息。谓劳作和止息。
引证解释
⒈ 犹作息。谓劳作和止息。
引《书·多士》:“尔乃尚有尔土,尔乃尚寧干止。”
孔 传:“乃庶几安汝故事止居。”
蔡沉 集传:“干,事;止,居也。庶几安尔所事,安尔所居也。”
相关词语
- gàn duān kūn ní干端坤倪
- kǒu xuè wèi gān口血未干
- chōng gàn充干
- gān cūn shā干村沙
- jǔ zhǐ zì ruò举止自若
- gān chéng zhī jì干城之寄
- gān tū干突
- gān yí干仪
- jué xīn zhǐ huǒ絶薪止火
- gān dòu fǔ干豆腐
- gān yì干役
- kǎn zhǐ liú xíng坎止流行
- zhēn gàn贞干
- sī gàn zhī mèng斯干之梦
- biān gàn边干
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- gān zhèng干证
- wàng mén tóu zhǐ望门投止
- gān míng干名
- gān shǎng干赏
- nì zhǐ匿止
- jiāng gàn疆干
- zhì gàn质干
- gān chéng zhī jiàng干城之将
- gān jiào mǔ干酵母
- gān zhèng干正
- yī hé dǐ zhǐ伊何底止
- gān gān jìng干干凈
- jú gān局干
- gān chóu干愁