词典庚辰
庚辰
词语解释
庚辰[ gēng chén ]
⒈ 古代传说中的助禹治水之神。禹治水,“三至桐柏山,惊风走雷,石号木鸣”。禹怒,召集百灵,获淮涡水神无支祁。授之章律、鸟木由、不能制。授之庚辰,“庚辰以战逐去,颈锁大索,鼻穿金铃,徙淮阴之山之足下,俾淮水永安而流注海”。见唐李公佐《古〈岳渎经〉》。
引证解释
⒈ 古代传说中的助 禹 治水之神。 禹 治水,“三至 桐柏山,惊风走雷,石号木鸣”。 禹 怒,召集百灵,获 淮 涡 水神 无支祁。授之 章律、鸟木由 、不能制。授之 庚辰,“庚辰 以战逐去,颈锁大索,鼻穿金铃,徙 淮阴 之 龟山 之足下,俾 淮 水永安而流注海”。见 唐 李公佐 《古〈岳渎经〉》。
相关词语
- shí èr chén shǔ十二辰属
- chéng cháng gēng程长庚
- shēng chén bā zì生辰八字
- jiàn chén yuè建辰月
- shēn chén mǎo yǒu参辰卯酉
- chén jiā gēng陈嘉庚
- gēng guǐ pín hū庚癸频呼
- huǒ chén火辰
- guàn chén贯辰
- mào chén贸辰
- shēn chén rì yuè参辰日月
- jīn huǒ chén禁火辰
- nián gēng rì jiǎ年庚日甲
- gēng bó庚伯
- sān chén jiǔ三辰酒
- gēng shēn dì庚申帝
- gēng guǐ nuò庚癸诺
- fā shēng chén发生辰
- chén jiǎo辰角
- shè zhuō liáng chén设棁良辰
- chén jū辰居
- chū dù zhī chén初度之辰
- fā chén发辰
- shàng chén上辰
- chén fàng shì辰放氏
- chén wěi辰尾
- huā chén yuè xī花辰月夕
- qióng chén穷辰
- chén shì辰事
- běi chén xīng gǒng北辰星拱