词典梗壅
梗壅
词语解释
梗壅[ gěng yōng ]
⒈ 淤塞。
引证解释
⒈ 淤塞。 《新唐书·嗣薛王知柔传》:“始, 郑、白渠 梗壅,民不得岁。
引知柔 调 三辅,治復旧道,灌浸如约,遂无旱虞。”
相关词语
- fú píng làng gěng浮萍浪梗
- gǔ gěng骨梗
- gěng yě梗野
- gěng bì梗避
- gěng zhì梗滞
- mù gěng rén木梗人
- gěng fàn píng piāo梗泛萍漂
- gěng jì péng piāo梗迹蓬飘
- làng gěng浪梗
- jué yōng决壅
- gū gěng孤梗
- kǒu yōng ruò chuān口壅若川
- piāo gěng漂梗
- gěng fàn píng piāo梗泛萍飘
- cháng gěng zǔ肠梗阻
- gěng qiē梗切
- tóu yōng头壅
- bū yōng逋壅
- piāo péng duàn gěng飘蓬断梗
- píng gěng萍梗
- gěng fēn梗纷
- gěng lín梗林
- gěng sè梗涩
- gěng qiáng梗强
- gěng jué梗絶
- gěng zǐ梗子
- gāng gěng刚梗
- gěng xiǎn梗崄
- gěng lèi梗泪
- gěng nì梗逆