词典宫臣
宫臣
词语解释
宫臣[ gōng chén ]
⒈ 太子的属官。
⒉ 犹近臣。君王左右的亲近之臣。
引证解释
⒈ 太子的属官。
引南朝 梁 江淹 《杂体诗·效陆机<羁宦>》:“服义追上列,矫迹厕宫臣。”
《晋书·郑默传》:“皇太子体皇极之尊,无私於天下。宫臣皆受命天朝,不得同之藩国。”
宋 欧阳修 《归田录》卷一:“仁宗 在东宫时, 鲁肃简公 宗道 为諭德…… 真宗 笑曰:‘公为宫臣,恐为御史所弹。’”
《元史·董文炳传》:“皇太子闻之,谓宫臣 竹忽纳 曰:‘ 董文炳 深虑,非尔曹所知。’”
⒉ 犹近臣。君王左右的亲近之臣。
引唐 杜甫 《秋日荆南述怀三十韵》:“迟暮宫臣忝,艰危袞职陪。”
仇兆鳌 注引 赵次公 曰:“公拜拾遗时,掌供奉諫諍,故云宫臣袞职。”
相关词语
- sān liáng chén三良臣
- gōng wèi bīng宫卫兵
- pú táo gōng蒲萄宫
- gōng shēng宫声
- jiǎng chén讲臣
- biǎo chén表臣
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- niè chén孽臣
- lí gōng bié kū离宫别窟
- nèi dà chén内大臣
- dōng gōng cāng东宫仓
- gōng chān宫襜
- jiè gōng借宫
- xié chén邪臣
- míng chén瞑臣
- liè chén列臣
- qīng lián gōng青莲宫
- chǔ chén ōu楚臣讴
- chǔ gōng wú yuàn楚宫吴苑
- èr gōng贰宫
- gōng hù宫户
- chén zhì臣制
- gōng tíng zhèng biàn宫廷政变
- shè gōng社宫
- liè gōng迾宫
- lái chén徕臣
- chén sī臣司
- dū chén督臣
- chén wèi臣卫
- gōng cháo宫朝