词典恭德
恭德
词语解释
恭德[ gōng dé ]
⒈ 谦恭的品德。
⒉ 大德。
引证解释
⒈ 谦恭的品德。
引《国语·晋语九》:“昔先主 文子 少衅於难,从 姬氏 於公宫,有孝德以出在公族,有恭德以升在位。”
⒉ 大德。
引《旧唐书·孝友传·崔沔》:“俭,德之恭也;侈,恶之大也。先君有恭德,而君纳诸恶,无乃不可乎!”
按,此引自《左传·庄公二十四年》,恭德,作“共德”。 俞樾 《群经平议·春秋左传一》:“杜氏 不释‘共’字,共当读为洪……下文又曰‘先君有共德,而君纳诸大恶’。犹云有大德。”
相关词语
- gōng guǎn恭馆
- miè dé lì wéi灭德立违
- gōng dé jiān lóng功德兼隆
- tóng xīn yī dé同心一德
- qí rú shuò dé耆儒硕德
- xuǎn dé选德
- jiào dé chāo qín较德焯勤
- dé biàn德便
- qì dé cóng zéi弃德从贼
- chóu gōng bào dé酬功报德
- jìng gōng静恭
- hú gōng鹄恭
- dé yán gōng róng德言工容
- dé yǐ bào yuàn德以抱怨
- hào shēng zhī dé好生之德
- dé shēn wàng zhòng德深望重
- dào dé kē xué道德科学
- cái shū dé bó才疏德薄
- fǎng dé访德
- mào dé茂德
- sǔn yīn huài dé损阴坏德
- dé quán rú zuì德全如醉
- jù rén cháng dé巨人长德
- dé bēi德碑
- wáng jì dé王骥德
- qiān gōng xū jǐ谦恭虚己
- qǔ gōng曲恭
- jìng dé静德
- xùn dé训德
- dào dé guān xì道德关系
