词典功干
功干
词语解释
功干[ gōng gàn ]
⒈ 犹才干。
引证解释
⒈ 犹才干。
引《三国志·魏志·袁涣传》:“初, 涣 从弟 霸,公恪有功干, 魏 初为大司农,及同郡 何夔 并知名於时。”
相关词语
- gōng dé jiān lóng功德兼隆
- gōng gài tiān xià功盖天下
- gōng chéng gǔ kū功成骨枯
- kuāng hé zhī gōng匡合之功
- jiā gōng嘉功
- gàn duān kūn ní干端坤倪
- jì gōng wàng guò记功忘过
- kǒu xuè wèi gān口血未干
- chōng gàn充干
- gōng gāo bù shǎng功高不赏
- jì gōng shòu jué计功受爵
- gān cūn shā干村沙
- mào gōng yāo shǎng冒功邀赏
- chóu gōng bào dé酬功报德
- gān chéng zhī jì干城之寄
- yú gōng余功
- gān tū干突
- gān yí干仪
- gān dòu fǔ干豆腐
- gān yì干役
- zhēn gàn贞干
- sī gàn zhī mèng斯干之梦
- biān gàn边干
- shì gōng世功
- qí gōng棋功
- gōng cuò功错
- tǔ gōng土功
- gōng kǔ功苦
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- gān zhèng干证