词典工瞽
工瞽
词语解释
工瞽[ gōng gǔ ]
⒈ 古代乐官。
引证解释
⒈ 古代乐官。
引《管子·四称》:“进其諛优,繁其鐘鼓。流於博塞,戏其工瞽。诛其良臣,敖其妇女。”
相关词语
- gōng jié工捷
- fǔ zhù gōng rén辅助工人
- gōng mò工墨
- jīng gōng chuán鲸工船
- dé yán gōng róng德言工容
- jī yīn gōng chéng基因工程
- gōng chí工迟
- gōng rén zhōu kān工人周刊
- gōng jī工机
- xún gōng巡工
- zhí wù gōng zī职务工资
- guó gōng国工
- gōng dǔ工笃
- gōng gōng龚工
- yī gōng衣工
- wǎng fèi gōng fū枉费工夫
- fù gōng妇工
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- de gōng fū得工夫
- tuó gōng柁工
- wén gōng duì文工队
- jī běn gōng rén基本工人
- shū gōng书工
- bù gǔ bù lóng不瞽不聋
- gǔ wàng瞽妄
- kè gōng课工
- gōng yè qì yā工业气压
- ruǎn jiàn gōng chéng软件工程
- gōng xīng diàn shì工星电视
- gōng yè guī huá工业规划