词典工匠
工匠
词语解释
工匠[ gōng jiàng ]
⒈ 有工艺专长的匠人。
英craftsman; artisan;
引证解释
⒈ 从事手艺的人。
引《逸周书·文传》:“山以遂其材,工匠以为其器,百物以平其利,商贾以通其货。”
《荀子·儒效》:“人积耨耕而为农夫,积斵削而为工匠,积反货而为商贾。”
《辽史·圣宗纪八》:“禁工匠不得销毁金银器。”
张天翼 《欢迎会》:“庶务主任督促工匠在校园搭舞台。”
国语辞典
工匠[ gōng jiàng ]
⒈ 具工艺专长的人。
引《三国演义·第四六回》:「公瑾教我十日完办,工匠料物,都不应手。」
英语artisan, smith
德语Handwerker (S)
法语artisan, façonnier
相关词语
- míng zī jiàng明资匠
- wén bǐ jiàng文笔匠
- gōng jié工捷
- fǔ zhù gōng rén辅助工人
- jiàng shì匠氏
- jiǎ jiàng甲匠
- jiàng zhǐ匠指
- gōng mò工墨
- jīng gōng chuán鲸工船
- dé yán gōng róng德言工容
- dǎo liè jiàng倒儠匠
- jī yīn gōng chéng基因工程
- gōng chí工迟
- gōng rén zhōu kān工人周刊
- gōng jī工机
- biǎo huà jiàng裱画匠
- xún gōng巡工
- jiàng shǒu匠手
- zhí wù gōng zī职务工资
- guó gōng国工
- gōng dǔ工笃
- gōng gōng龚工
- yī gōng衣工
- wǎng fèi gōng fū枉费工夫
- jiàng bǐ匠笔
- fù gōng妇工
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- de gōng fū得工夫
- tuó gōng柁工
- wén gōng duì文工队