词典恭敏
恭敏
词语解释
恭敏[ gōng mǐn ]
⒈ 谦恭勤勉。
引证解释
⒈ 谦恭勤勉。
引《北齐书·恩倖传·和士开》:“父 安,恭敏善事人。”
《元史·姚枢传》:“枢 天资含弘而仁恕,恭敏而俭勤,未尝疑人欺己。”
相关词语
- gōng guǎn恭馆
- jìng gōng静恭
- hú gōng鹄恭
- mǐn xùn敏逊
- qiān gōng xū jǐ谦恭虚己
- qǔ gōng曲恭
- gāng mǐn刚敏
- rán qí zhī mǐn燃萁之敏
- gōng sù恭肃
- jié ào bù gōng桀骜不恭
- gōng shì恭士
- mǐn míng敏明
- mǐn biàn敏辨
- tuō mǐn脱敏
- ruì mǐn叡敏
- ān xiáng gōng jìng安祥恭敬
- gōng yǎng恭养
- gōng ér yǒu lǐ恭而有礼
- mǐn huó敏活
- gōng jìng sāng zǐ恭敬桑梓
- gōng jiāng恭姜
- jǐn mǐn谨敏
- yào wù guò mǐn药物过敏
- gōng bǐ恭笔
- mǐn mài敏迈
- mǐn jì敏济
- qiào mǐn翘敏
- gōng niǎn gōng恭簐弓
- qí mǐn齐敏
- fāng zhì mǐn方志敏