词典宫宰
宫宰
词语解释
宫宰[ gōng zǎi ]
⒈ 即内宰。掌管宫中政令、宫内妃嫔教化等事。
引证解释
⒈ 即内宰。掌管宫中政令、宫内妃嫔教化等事。
引《礼记·祭统》:“是故先期旬有一日,宫宰宿夫人。夫人亦散齐七日,致齐三日。”
郑玄 注:“宫宰,守宫官也。”
孙希旦 集解:“宫宰,内宰也。”
相关词语
- gōng wèi bīng宫卫兵
- pú táo gōng蒲萄宫
- làng zǐ zǎi xiàng浪子宰相
- gōng shēng宫声
- lí gōng bié kū离宫别窟
- shè zǎi社宰
- gōng chén宫臣
- dōng gōng cāng东宫仓
- gōng chān宫襜
- jiè gōng借宫
- qīng lián gōng青莲宫
- chǔ gōng wú yuàn楚宫吴苑
- èr gōng贰宫
- gōng hù宫户
- gōng tíng zhèng biàn宫廷政变
- shè gōng社宫
- liè gōng迾宫
- gōng cháo宫朝
- gōng xián宫衔
- gōng bīn宫宾
- gōng yōng宫庸
- kuí zǎi揆宰
- chě xiàn gōng xì扯线宫戏
- xián zǎi贤宰
- cāo zǎi操宰
- gōng tún宫屯
- jiāo gōng郊宫
- gōng chē shàng xiān宫车上仙
- yíng gōng营宫
- xuān qǔ gōng宣曲宫