词典惯偷
惯偷
词语解释
惯偷[ guàn tōu ]
⒈ 习惯性地或经常地偷窃别人财物的人。
英hardened thief; confirmed thief;
引证解释
⒈ 惯窃。参见“惯窃”。
相关词语
- jiǔ guàn lǎo chéng久惯老诚
- duò tōu堕偷
- rěn gòu tōu shēng忍垢偷生
- xí guàn zì rán习惯自然
- tōu tuō偷托
- láng bēn shǔ tōu狼奔鼠偷
- tōu shēng xī sǐ偷生惜死
- mō jī tōu gǒu摸鸡偷狗
- guàn jiā惯家
- tōu hé偷合
- shì tōu市偷
- gǒu tōu狗偷
- jiǔ guàn久惯
- tōu jī dào gǒu偷鸡盗狗
- yóu shǒu tōu xián游手偷闲
- tōu xián duǒ jìng偷闲躲静
- tōu hán sòng nuǎn偷寒送暖
- dà dòng gōng guàn大动公惯
- guàn xiá惯狎
- guàn chǒng惯宠
- guàn shǐ惯使
- tōu nuò偷懦
- duò tōu惰偷
- xí guàn shì lì习惯势力
- tōu yǔ偷窳
- tōu xiá偷暇
- tōu ěr偷耳
- rěn chǐ tōu shēng忍耻偷生
- tōu sì偷肆
- tōu něi偷馁