词典孤亭
孤亭
词语解释
孤亭[ gū tíng ]
⒈ 孤立的亭子。
引证解释
⒈ 孤立的亭子。
引宋 梅尧臣 《会胜院沃洲亭》诗:“孤亭一入野气深,松上藤萝篱上葛。”
宋 朱熹 《再用韵题翠壁》:“孤亭一目尽天涯,俯瞰烟村八九家。”
金 元好问 《横波亭》诗:“孤亭突兀插飞流,气压 元龙 百尺楼。”
相关词语
- gū zhì孤质
- sì tíng bā dàng四亭八当
- gū gěng孤鲠
- qiū tíng丘亭
- gū dòng孤栋
- gū sǒng孤竦
- dìng wǔ lán tíng定武兰亭
- hàn gū zhuāng旱孤桩
- gū dú chù rǔ孤犊触乳
- jiǎo gū guǎi脚孤拐
- qīng gū轻孤
- dú gēn gū zhǒng独根孤种
- gū zhōng孤终
- gū chóu孤愁
- liè tíng列亭
- tíng gāo亭皐
- gū tè孤特
- gū xuán kè jì孤悬客寄
- gū tǐng孤挺
- lǚ tíng旅亭
- kuí gū暌孤
- gū lí孤嫠
- gū yǒng孤咏
- gū zhēng孤征
- jīn mén tíng津门亭
- lóng tíng龙亭
- gū zhì孤致
- fèng zhī luán gū凤只鸾孤
- xù gū niàn guǎ恤孤念寡
- gū kuàng孤旷