词典孤童
孤童
词语解释
孤童[ gū tóng ]
⒈ 孤儿。
引证解释
⒈ 孤儿。
引《墨子·兼爱下》:“幼弱孤童之无父母者,有所放依,以长其身。”
宋 范成大 《题药方》诗:“孤童亦復梦槐柯,无德无功用福多。”
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- gū zhì孤质
- gū gěng孤鲠
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gū dòng孤栋
- gū sǒng孤竦
- hàn gū zhuāng旱孤桩
- gū dú chù rǔ孤犊触乳
- gēng tóng耕童
- jiǎo gū guǎi脚孤拐
- qīng gū轻孤
- dú gēn gū zhǒng独根孤种
- gū zhōng孤终
- gū chóu孤愁
- gū tè孤特
- gū xuán kè jì孤悬客寄
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- gū tǐng孤挺
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- kuí gū暌孤
- gū lí孤嫠
- gū yǒng孤咏
- gū zhēng孤征
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- gū zhì孤致
- fèng zhī luán gū凤只鸾孤