词典憨涩
憨涩
词语解释
憨涩[ hān sè ]
⒈ 呆滞。
引证解释
⒈ 呆滞。
引冰心 《山中杂记》十:“早起母亲教给他们歌唱,母亲的声音极婉转,他们的声音却很憨涩。”
相关词语
- jiān kǔ sè zhì艰苦涩滞
- dùn sè钝涩
- kè náng xiū sè客囊羞涩
- qiáng sè强涩
- jiǎn sè简涩
- máng fēng sè yǔ盲风涩雨
- jiǎn sè蹇涩
- pì zì sè jù僻字涩句
- ào sè奥涩
- gǔ sè古涩
- hán sè寒涩
- kuáng hān狂憨
- qiáng hān强憨
- jiāo hān骄憨
- dāi sè呆涩
- chàn sè颤涩
- sè yē涩噎
- qiào sè峭涩
- hān zhuàng kě jū憨状可掬
- gěng sè梗涩
- sè cí涩辞
- sè làng涩浪
- sè bǐ涩笔
- hān láng憨郎
- hān shēng憨生
- hān shǎ憨傻
- hān cōng憨葱
- dàn sè诞涩
- hān hài憨害
- sī sè嘶涩