词典横琴
横琴
词语解释
横琴[ héng qín ]
⒈ 谓抚琴,弹琴。
引证解释
⒈ 谓抚琴,弹琴。
引唐 羊士谔 《书楼怀古》诗:“远目穷 巴 汉,閒情閲古今。忘言意不极,日暮但横琴。”
五代 伍乔 《寄史处士》诗:“石楼待月横琴久,渔浦经风下钓迟。”
宋 陆游 《散发》诗:“雷起鼻端秋枕石,泉鸣指下夜横琴。”
相关词语
- héng zhuì横坠
- héng jiǎo横角
- héng xíng nì shī横行逆施
- qín hǎo琴好
- héng sāi bù wén横僿不文
- lù qín潞琴
- yì xìng héng fēi逸兴横飞
- qín zūn琴尊
- héng fén tǐ横汾体
- héng hǎi zhì横海志
- lài héng赖横
- héng mó横磨
- héng bèi横悖
- héng luó shí zì横罗十字
- héng yì横佚
- héng sǐ zéi横死贼
- xióng héng雄横
- héng huì横秽
- zuò shàng qín xīn坐上琴心
- héng kē bào liǎn横科暴敛
- héng zhù横注
- héng mēng横蒙
- yōng mén qín雍门琴
- rén qín liǎng wáng人琴两亡
- tián héng xiào rén田横笑人
- héng tóu横头
- qín cè琴册
- qín xù琴绪
- qíng qù héng shēng情趣横生
- dōng héng xī dǎo东横西倒