词典红埃
红埃
词语解释
红埃[ hóng āi ]
⒈ 犹红尘。指飞扬的尘土。
引证解释
⒈ 犹红尘。指飞扬的尘土。
引《魏书·崔光传》:“秋末久旱,尘壤委深,风霾一起,红埃四塞。”
唐 罗邺 《春夕寄友人时有与歌者南北》诗:“愁眼向谁零玉筯,征蹄何处驻红埃。”
清 李符 《绮罗香》词:“隔絶红埃,但有香绵飞到。”
相关词语
- hóng tīng红鞓
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- hóng gāng红釭
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- yù hóng chūn玉红春
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- qiān hóng sī牵红丝
- hóng mú zǐ红模子
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- hóng qí lín红骐驎
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- lǜ cǎn hóng chóu绿惨红愁
- hóng fǔ guàn xiǔ红腐贯朽
- cuì hóng xiāng翠红乡
- àn lǜ xī hóng暗绿稀红
- hóng dòu xiāng sī红豆相思
- hóng bái dà lǐ红白大礼
- nián hóng diàn dēng年红电灯
- hóng chì bō红叱拨
- hóng chūn红春
- lù hóng yān lǜ露红烟绿
- hóng dào红稻
- èr hóng fàn二红饭
- mǎ yàn hóng马燕红
- piào hóng票红