词典红青
红青
词语解释
⒈ 黑里透红的颜色。也叫绀青(gàn qīng)。
相关词语
- qīng shān yī fà青山一发
- bái jiá qīng shān白帢青衫
- qīng yì青鹢
- qīng mén qiáo青门桥
- hóng tīng红鞓
- qīng shān jiā青山家
- qīng ní xìn青泥信
- qīng kòu青鷇
- qīng hé zhàn青河战
- qīng yún pǔ青云谱
- qīng sāi青塞
- qīng bì青陛
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- hù qīng护青
- qīng yóu mù青油幕
- qīng zhī lù yè青枝緑叶
- hóng gāng红釭
- qīng sēn sēn青森森
- qīng pén青湓
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- chōu qīng pèi bái抽青配白
- qīng fān青旛
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- qīng lián gōng青莲宫
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- qīng líng tái青陵台