词典候钟
候钟
词语解释
候钟[ hòu zhōng ]
⒈ 指时钟、自鸣钟。
引证解释
⒈ 指时钟、自鸣钟。
引明 刘侗 于奕正 《帝京景物略·天主堂》:“其国俗工奇器,若……候鐘,应时自击有节。”
相关词语
- dǐng zhōng鼎钟
- chuán líng zhōng传令钟
- hòu yàn候鴈
- jǔ tíng kòu zhōng举莛扣钟
- yǐ tíng kòu zhōng以莛叩钟
- biǎo hòu表候
- diào zhōng调钟
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- hòu guān候官
- hòu zhì候置
- yǐ tíng kòu zhōng以莛扣钟
- hòu yì候意
- qì shā zhōng kuí气杀钟馗
- gū zhōng姑钟
- jǐng hòu景候
- kàn hòu看候
- qiú zhōng裘钟
- jǐng yè zhōng警夜钟
- hòu shè候舍
- wǎn zhōng晩钟
- jiǎng shí zhōng讲时钟
- mǔ zhōng母钟
- tiān xíng zhèng hòu天行症候
- yuān niè zhèng hòu冤孽症候
- wǔ yè zhōng午夜钟
- sè hòu色候
- jūn zhōng hòu军中候
- sāi ěr dào zhōng塞耳盗钟
- hòu wù候物
- míng zhōng gé鸣钟阁