词典画匠
画匠
词语解释
画匠[ huà jiàng ]
⒈ 画工。
英painter; decorator;
⒉ 旧时指缺乏艺术性的画家。
英inferior painter;
引证解释
⒈ 画工。旧时亦指缺乏艺术性的画家。
引唐 韩偓 《格卑》诗:“入意云山输画匠,动人风月羡琴僧。”
亦指绘画的工匠。 《水浒传》第五八回:“近日 史大官人 下山,因撞见一个画匠,原是 北京 大名府 人氏,姓 王 名 义,因许下 西岳华山 金天圣帝庙 内妆画影壁,前去还愿。”
国语辞典
画匠[ huà jiàng ]
⒈ 以绘画为职业的工匠。多指下笔凡俗,缺乏意境的画工。
引唐·韩偓〈格卑〉诗:「入意云山输画匠,动人风月羡琴僧。」
《水浒传·第五八回》:「近日史大官人下山,正撞见一个画匠,原是北京大名府人氏,姓王名义。」
相关词语
- míng zī jiàng明资匠
- wén bǐ jiàng文笔匠
- jiàng shì匠氏
- jiǎ jiàng甲匠
- huà jiǎo miáo tóu画角描头
- là juàn huà蜡绢画
- jiàng zhǐ匠指
- huà jǐng画井
- zī huà资画
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- huà jǐ mén画戟门
- huà xué画学
- qí lín huà麒麟画
- dǎo liè jiàng倒儠匠
- qiáo méi huà yǎn乔眉画眼
- kǒu jǔ shǒu huà口举手画
- diāo lóng huà fèng雕龙画凤
- huà shé zhuó zú画蛇着足
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- huà méi jīng zhào画眉京兆
- kuí huà揆画
- huà wǎ画瓦
- biǎo huà jiàng裱画匠
- biǎo huà pù裱画铺
- huà lù fān画鹿轓
- huà pí画鞞
- huì fàn huà tú篲泛画涂
- huà dì chéng tú画地成图
- nán zhào huà juàn南诏画卷
- jiàng shǒu匠手