词典荒伧
荒伧
词语解释
荒伧[ huāng chen ]
⒈ 鄙贱粗野;鄙贱粗野之人。六朝时南人常用以指北人。
引证解释
⒈ 鄙贱粗野;鄙贱粗野之人。 六朝 时南人常用以指北人。
引《宋书·杜骥传》:“直以南度不早,便以荒傖赐隔。”
《南齐书·王融传》:“招纳不逞,扇诱荒傖。”
清 方兆及 《刘生》诗:“六郡良家输浩气, 五陵 豪士属荒傖。”
国语辞典
荒伧[ huāng cāng ]
⒈ 粗野卑贱的人。
引《南齐书·卷四七·王融传》:「近塞外微尘,苦求将领,遂招纳不逞,扇诱荒伧。」
相关词语
- huāng guài荒怪
- xùn qín huāng训禽荒
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- bǎn huāng板荒
- róng huāng戎荒
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- mào huāng耄荒
- liáo huāng辽荒
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒
- dùn huāng遁荒
- lā le jī huāng拉了饥荒
- huó jī huāng活饥荒
- huāng cuì荒悴
- cán huāng残荒
- guān huāng官荒
- huāng qīn荒亲
- kāng huāng康荒
- nào huāng huāng闹荒荒
- xí juǎn bā huāng席卷八荒
- luò huāng ér zǒu落荒而走
- suì huāng岁荒
- bào huāng报荒
- huāng shí bào yuè荒时暴月
- xián huāng闲荒