词典荒城
荒城
词语解释
荒城[ huāng chéng ]
⒈ 荒凉的古城。
⒉ 指荒坟。
引证解释
⒈ 荒凉的古城。
引唐 杜甫 《谒先主庙》诗:“絶域归舟远,荒城繫马频。”
宋 苏轼 《周教授索枸杞因以诗赠录呈广倅萧大夫》:“荒城古堑草露寒,碧叶丛低红菽粟。”
清 魏荔彤 《马陵道》诗:“荒城夜半喧雷雨,还似当年万弩声。”
⒉ 指荒坟。
引宋 欧阳修 《祭石曼卿文》:“此自古圣贤亦皆然兮,独不见夫纍纍乎旷野与荒城?”
相关词语
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- huāng guài荒怪
- chéng fú城郛
- xùn qín huāng训禽荒
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- tóng chéng tiě bì铜城铁壁
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- jiǔ chéng mò九城陌
- guǎn chéng yǐng管城颖
- gān chéng zhī jì干城之寄
- lüè chéng略城
- qǐ liáng chéng杞梁城
- guǎn chéng gōng管城公
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- gōng chéng dǎ yuán攻城打援
- féi chéng肥城
- bǎn huāng板荒
- bū chéng qián逋城钱
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- lè chéng竻城
- bǎi chéng zhī fù百城之富
- róng huāng戎荒
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- zhuàng chéng壮城
- hán féng chéng韩冯城
- shā huāng dì沙荒地
- jǐn chéng shǐ锦城使
- xià jiāng chéng夏江城