词典黄犊
黄犊
词语解释
黄犊[ huáng dú ]
⒈ 小牛。蜗牛的别称。
引证解释
⒈ 小牛。
引《韩非子·内储说上》:“南门之外,有黄犊食苗道左者。”
唐 杜甫 《百忧集行》:“忆年十五心尚孩,健如黄犊走復来。”
明 李梦阳 《戏作放歌寄别吴子》:“我岂復恋头上簪,鹿门黄犊稳足驾。”
⒉ 蜗牛的别称。
引《三国志·魏志·管宁传》“动见模楷焉” 裴松之 注引 三国 魏 鱼豢 《魏略》:“焦先 及 杨沛,并作瓜牛庐,止其中。以为瓜当作蜗;蜗,螺虫之有角者也,俗或呼为黄犊。”
《庄子·则阳》“有所谓蜗者” 唐 成玄英 疏:“蜗者,虫名,有类小螺也;俗谓之黄犊,亦谓之蜗牛,有四角。”
相关词语
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- huáng jiā sì黄家驷
- xuān huáng轩黄
- huáng ǒu guān黄藕冠
- huáng shí biān黄石编
- huáng huā jiān黄花笺
- dān huáng jiǎ yǐ丹黄甲乙
- huáng hú qū黄鹄曲
- gū dú chù rǔ孤犊触乳
- tiào huáng pǔ跳黄浦
- huáng lián mù黄连木
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng wū gài黄屋盖
- huáng juàn yòu fù黄卷幼妇
- huáng jīn dàn黄金弹
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- huáng dù juān黄杜鹃
- huáng mén běi sì黄门北寺
- sān cùn huáng gān三寸黄甘
- huáng lián zǔ黄连祖
- huáng tóu láng黄头郞
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- huáng é黄额
- huáng tái guā黄台瓜
- huáng jì guāng黄继光
- huáng qīng黄轻
- qīng huáng轻黄
- huáng cāng cāng黄苍苍