词典荒顿
荒顿
词语解释
荒顿[ huāng dùn ]
⒈ 犹荒废。
引证解释
⒈ 犹荒废。
引《后汉书·刘平赵孝等传序》:“田庐取其荒顿者,曰:‘吾少时所理,意所恋也。’”
李贤 注:“顿犹废也。”
《三国志·魏志·锺繇传》“繇 又率诸将讨破之” 裴松之 注引 三国 魏 鱼豢 《魏略》:“久病淹滞,众职荒顿,法令失张。”
明 吴承恩 《寿潘母杨孺人六秩序》:“田庐生殖,一心所会,有经制焉。故时仍凶歉,而无荒顿匱乏之忧。”
国语辞典
荒顿[ huāng dùn ]
⒈ 荒废。
引《三国志·卷一三·魏书·钟繇传》南朝宋·裴松之·注:「久病淹滞,众职荒顿。」
相关词语
- qiān dùn牵顿
- huāng guài荒怪
- dùn yáng顿杨
- xùn qín huāng训禽荒
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- dùn dǎng顿党
- dùn mèi顿昧
- dùn duó顿夺
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- bǎn huāng板荒
- dùn xiāng顿相
- dùn dì顿递
- dùn cuì顿萃
- dùn zú zhuī xiōng顿足椎胸
- dùn zhì顿置
- róng huāng戎荒
- dùn qū顿曲
- dùn chǔ顿处
- dùn pū顿仆
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- shuǎi shǒu dùn jiǎo甩手顿脚
- dùn qì顿契
- shàng dùn上顿
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- chuí dùn棰顿