词典黄馘
黄馘
词语解释
黄馘[ huáng xù ]
⒈ 黄瘦的脸。借指贫弱、年老者。
引证解释
⒈ 黄瘦的脸。借指贫弱、年老者。
引《庄子·列御寇》:“夫处穷閭阨巷,困窘织屨,槁项黄馘者, 商 之所短也。”
成玄英 疏:“头面黄瘦而馘厉。”
宋 苏轼 《东坡志林·游士失职之祸》:“向之食於四公子、 吕不韦 之徒者,皆安归哉?不知其能槁项黄馘以老死於布褐乎?”
明 李贽 《大臣传四·文彦博》:“君子固乐於嚮用矣,彼小人者独肯甘心老死于黄馘乎?”
康有为 《大同书》己部第一章:“故丰年而儿号寒,有业而妻啼飢,寡母倚门而黄馘,老翁曝日而无衣。”
国语辞典
黄馘[ huáng xù ]
⒈ 人面黄肌瘦的样子。
引《庄子·列御寇》:「夫处穷闾阨巷,困窘织屦,槁项黄馘者,商之所短也。」
相关词语
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- huáng jiā sì黄家驷
- xuān huáng轩黄
- huáng ǒu guān黄藕冠
- huáng shí biān黄石编
- huáng huā jiān黄花笺
- dān huáng jiǎ yǐ丹黄甲乙
- huáng hú qū黄鹄曲
- tiào huáng pǔ跳黄浦
- huáng lián mù黄连木
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng wū gài黄屋盖
- huáng juàn yòu fù黄卷幼妇
- huáng jīn dàn黄金弹
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- huáng dù juān黄杜鹃
- huáng mén běi sì黄门北寺
- sān cùn huáng gān三寸黄甘
- huáng lián zǔ黄连祖
- huáng tóu láng黄头郞
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- huáng é黄额
- huáng tái guā黄台瓜
- huáng jì guāng黄继光
- huáng qīng黄轻
- qīng huáng轻黄
- huáng cāng cāng黄苍苍
- huáng bǎn黄坂