词典黄胖
黄胖
词语解释
黄胖[ huáng pàng ]
⒈ 土偶。儿童玩具。
⒉ 面皮黄色而胖。
引证解释
⒈ 土偶。儿童玩具。
引宋 叶绍翁 《四朝闻见录·黄胖诗》:“韩(韩侂胄 )以春日宴族人于 西湖,因土为偶,名曰黄胖。以线繫其首,累至数十人,游人以为土宜。”
清 赵翼 《咏火判官》:“只愁黄胖游春罢,碎作飞尘陌上空。”
⒉ 面皮黄色而胖。
引《西游记》第五七回:“好獃子,捻着诀,念个咒,把身摇了七八摇,变作一个食癆病黄胖和尚。”
鲁迅 《朝花夕拾·阿长与<山海经>》:“我们那里没有姓 长 的;她生得黄胖而矮,‘长’也不是形容词。”
国语辞典
黄胖[ huáng pàng ]
⒈ 泥制的胖娃娃。
引宋·叶绍翁《四朝闻见录·戊集·黄胖诗》:「韩以春日宴族人于西湖,用土为偶,名曰:『黄胖』。」
相关词语
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- huáng jiā sì黄家驷
- xuān huáng轩黄
- huáng ǒu guān黄藕冠
- huáng shí biān黄石编
- huáng huā jiān黄花笺
- dān huáng jiǎ yǐ丹黄甲乙
- huáng hú qū黄鹄曲
- tiào huáng pǔ跳黄浦
- huáng lián mù黄连木
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng wū gài黄屋盖
- huáng juàn yòu fù黄卷幼妇
- huáng jīn dàn黄金弹
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- huáng dù juān黄杜鹃
- huáng mén běi sì黄门北寺
- sān cùn huáng gān三寸黄甘
- huáng lián zǔ黄连祖
- huáng tóu láng黄头郞
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- huáng é黄额
- huáng tái guā黄台瓜
- huáng jì guāng黄继光
- huáng qīng黄轻
- qīng huáng轻黄
- huáng cāng cāng黄苍苍
- huáng bǎn黄坂