词典黄绶
黄绶
词语解释
黄绶[ huáng shòu ]
⒈ 古代官员系官印的黄色丝带。
⒉ 借指官吏或官位。
引证解释
⒈ 古代官员系官印的黄色丝带。
引《汉书·百官公卿表上》:“比二百石以上,皆铜印黄綬。”
唐 刘长卿 《送从弟贬袁州》诗:“名羞黄綬繫,身是白眉郎。”
明 陶宗仪 《辍耕录·印章制度》:“建武 元年,詔诸侯王金印綟綬,公侯金印紫綬,中二千石以上银印青綬,千石至四百石以下铜印黑綬及黄綬。”
⒉ 借指官吏或官位。
引唐 陈子昂 《同宋参军之问梦赵六赠卢陈二子之作》诗:“奈何苍生望,卒为黄綬欺。”
元 辛文房 《唐才子传·李颀》:“惜其伟才,只到黄綬,故其论家,往往高於众作。”
明 徐渭 《龛山凯歌》之二:“县尉卑官禄米微,教辞黄綬着戎衣。”
相关词语
- lùn huáng shǔ hēi论黄数黑
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- huáng jiā sì黄家驷
- xuān huáng轩黄
- huáng ǒu guān黄藕冠
- huáng shí biān黄石编
- huáng huā jiān黄花笺
- dān huáng jiǎ yǐ丹黄甲乙
- huáng hú qū黄鹄曲
- tiào huáng pǔ跳黄浦
- huáng lián mù黄连木
- huái shòu槐绶
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- huáng wū gài黄屋盖
- huáng juàn yòu fù黄卷幼妇
- huáng jīn dàn黄金弹
- huáng zhōng huǐ黄钟毁
- huáng liáng yī mèng黄梁一梦
- huáng dù juān黄杜鹃
- huáng mén běi sì黄门北寺
- sān cùn huáng gān三寸黄甘
- huáng lián zǔ黄连祖
- huáng tóu láng黄头郞
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- huáng é黄额
- huáng tái guā黄台瓜
- huáng jì guāng黄继光
- huáng qīng黄轻
- qīng huáng轻黄
- huáng cāng cāng黄苍苍