词典荒烟
荒烟
词语解释
荒烟[ huāng yān ]
⒈ 弥漫的烟雾。
例荒烟蔓草间。——孙文《黄花冈七十二烈士事略·序》
英all over spreaded smog;
引证解释
⒈ 亦作“荒烟”。荒野的烟雾。常指荒凉的地方。见“荒烟”。
引唐 陈子昂 《晚次乐乡县》诗:“野戍荒烟断,深山古木平。”
宋 欧阳修 《祭石曼卿文》:“荒烟野蔓,荆棘纵横,风凄露下,走磷飞萤。”
明 高攀龙 《华藏寺重修佛像引》:“今 俊 墓已在荒烟败草中,为野狐牧羝之穴。”
陈毅 《宿欧西》诗:“十日荒烟尽涤荡,今夜安枕似我屋。”
相关词语
- huāng guài荒怪
- yān zī烟资
- xùn qín huāng训禽荒
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- yān xiá xīn烟霞心
- yǒu qì wú yān有气无烟
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- bǎn huāng板荒
- lǔ yān卤烟
- róng huāng戎荒
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- yōu yān幽烟
- yān chūn烟春
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- jiāo yān燋烟
- mào huāng耄荒
- liáo huāng辽荒
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒
- dùn huāng遁荒
- lā le jī huāng拉了饥荒
- huó jī huāng活饥荒
- huāng cuì荒悴
- cán huāng残荒
- yān bō diào tú烟波钓徒
- yǔ jǐng yān yuán雨井烟垣