词典缓土
缓土
词语解释
缓土[ huǎn tǔ ]
⒈ 柔软而松散的土壤。
引证解释
⒈ 柔软而松散的土壤。
引北魏 贾思勰 《齐民要术·耕田》:“二月:阴冻毕泽,可菑美田、缓土及河渚小处。”
相关词语
- tǔ máo土毛
- yì tǔ邑土
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- fēn máo liè tǔ分茅列土
- tǔ fēng土蠭
- tǔ tú土涂
- yī tǔ依土
- tǔ mù bā土木八
- tǔ gōng土功
- jiě tǔ解土
- gāo tǔ膏土
- chuān tǔ川土
- fēi tǔ zhú ròu飞土逐肉
- tǔ nán土难
- xiāng tǔ zhì乡土志
- róu huǎn柔缓
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- tǔ jí土籍
- tǔ yàn土隁
- shàng dé huǎn xíng尚德缓刑
- liáo huǎn辽缓
- lěi tǔ zhì shān累土至山
- níng huǎn凝缓
- huà tǔ fēn gòng画土分贡
- tǔ lóng chú gǒu土龙刍狗
- tàng tǔ niú趟土牛
- póu tǔ jù hè抔土巨壑
- yī póu zhī tǔ一抔之土
- tǔ mù zhī huò土木之祸
- dōng tǔ jiǔ zǔ东土九祖