词典呼謈
呼謈
词语解释
呼謈[ hū bó ]
⒈ 号呼;号哭。
引证解释
⒈ 号呼;号哭。
引《汉书·东方朔传》:“上令倡监榜舍人,舍人不胜痛,呼謈。”
颜师古 注:“﹝呼謈﹞谓痛切而叫呼也。与《田蚡传》‘呼服’音义皆同。”
宋 洪迈 《夷坚丁志·符助教》:“﹝黄衣卒﹞所点处随手成大疽如盌,﹝ 符助教 ﹞凡呼謈七昼夜乃死。”
清 钱谦益 《吴士熙授承德郎制》:“事藂必理,刃皆有餘。庭无呼謈之民,野絶探丸之盗。”
相关词语
- hū xī kùn nán呼吸困难
- hū yīn呼音
- yáo hū xiāng yīng遥呼相应
- dà hū xiǎo hē大呼小喝
- hài hū骇呼
- xún hū qì寻呼器
- jiā dào huān hū夹道欢呼
- fēi hū xī妃呼豨
- chàng hū唱呼
- bēn hū奔呼
- hū xī xiāng tōng呼吸相通
- hū suǒ呼索
- jiào hū叫呼
- hū chēng呼称
- qiāng dì hū tiān抢地呼天
- gēng guǐ pín hū庚癸频呼
- hū wǔ呼舞
- hū dú呼毒
- hū chàng呼唱
- hū shān呼搧
- hū hán fù呼韩妇
- hū qún jié dǎng呼群结党
- hū tiān呼天
- hū yīng呼鹰
- qiǎng hū抢呼
- hū tiān yào dì呼天钥地
- hū chī呼吃
- fèn bì yī hū奋臂一呼
- shēng hū声呼
- hū shuāng呼霜