词典隳顿
隳顿
词语解释
隳顿[ huī dùn ]
⒈ 毁坏;倒塌。
引证解释
⒈ 毁坏;倒塌。
引《文选·傅亮<为宋公至洛阳谒五陵表>》:“山川无改,城闕为墟,宫庙隳顿,鐘簴空列。”
李周翰 注:“隳顿,废坏也。”
相关词语
- qiān dùn牵顿
- dùn yáng顿杨
- huī zhí隳职
- dùn dǎng顿党
- dùn mèi顿昧
- dùn duó顿夺
- dùn xiāng顿相
- dùn dì顿递
- dùn cuì顿萃
- dùn zú zhuī xiōng顿足椎胸
- huī zhuì隳坠
- dùn zhì顿置
- dùn qū顿曲
- dùn chǔ顿处
- dùn pū顿仆
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- shuǎi shǒu dùn jiǎo甩手顿脚
- dùn qì顿契
- shàng dùn上顿
- chuí dùn棰顿
- zhěng dùn gàn kūn整顿干坤
- huī jié隳节
- lái dùn dà xué莱顿大学
- chuí xiōng dùn jiǎo捶胸顿脚
- dùn yǐn顿引
- gōng dùn供顿
- dùn zhǐ顿止
- huī chí隳弛
- dùn bǎo顿饱
- huī liè隳裂