词典昏暮
昏暮
词语解释
昏暮[ hūn mù ]
⒈ 黄昏;傍晚。
引证解释
⒈ 黄昏;傍晚。
引《孟子·尽心上》:“民非水火不生活,昏暮叩人之门户,求水火,无弗与者,至足矣。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·尸变》:“一日昏暮,四人偕来,望门投止。”
梁启超 《新民说》第八节:“其能现奴颜婢膝,昏暮乞怜於权贵之门者,必其能悬顺民之旂,簞食壶浆以迎他族之师者也。”
相关词语
- lài hūn赖昏
- mù sì zhāo sān暮四朝三
- hūn tóu dǎ nǎo昏头打脑
- mù fā暮发
- zhāo liáng mù jìn朝梁暮晋
- tiān hūn dì cǎn天昏地惨
- hūn zǐ昏子
- zhāo chuān mù sāi朝穿暮塞
- hūn tóu dā nǎo昏头搭脑
- zhāo chèn mù shí朝趁暮食
- hēi dì hūn tiān黑地昏天
- mù huī暮晖
- mù zhì暮志
- zhāo dǎ mù mà朝打暮骂
- zǎo gāo hūn dùn枣膏昏钝
- míng hūn冥昏
- tú qióng rì mù途穷日暮
- hūn mào昏瞀
- huáng hūn liàn黄昏恋
- tóu hūn nǎo mèn头昏脑闷
- hūn bì昏愎
- mù jì暮纪
- lián hūn dá shǔ连昏达曙
- dìng xǐng chén hūn定省晨昏
- hūn rè昏热
- mù yè xiān róng暮夜先容
- chén qín mù chǔ晨秦暮楚
- tiān hūn dì hēi天昏地黑
- tóu hūn mù xuàn头昏目眩
- zhāo róng mù luò朝荣暮落