词典蹇顿
蹇顿
词语解释
蹇顿[ jiǎn dùn ]
⒈ 困厄;困顿。
引证解释
⒈ 困厄;困顿。
引唐 皇甫湜 《制策》:“夫士何负於有司,而乃蹇顿之、抑刻之如是哉。”
相关词语
- qiān dùn牵顿
- dùn yáng顿杨
- dùn dǎng顿党
- jiǎn xíng蹇行
- níng jiǎn凝蹇
- dùn mèi顿昧
- dùn duó顿夺
- dùn xiāng顿相
- dùn dì顿递
- dùn cuì顿萃
- dùn zú zhuī xiōng顿足椎胸
- dùn zhì顿置
- dùn qū顿曲
- dùn chǔ顿处
- dùn pū顿仆
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- jiǎn kè蹇客
- jiǎn fàn蹇犯
- shuǎi shǒu dùn jiǎo甩手顿脚
- dùn qì顿契
- shàng dùn上顿
- chuí dùn棰顿
- zhěng dùn gàn kūn整顿干坤
- jiǎn sàn蹇散
- lái dùn dà xué莱顿大学
- chuí xiōng dùn jiǎo捶胸顿脚
- jiǎn zhí蹇直
- jiǎn kùn蹇困
- dùn yǐn顿引
- gōng dùn供顿