词典讲钞
讲钞
词语解释
讲钞[ jiǎng chāo ]
⒈ 讲诵与疏抄。
引证解释
⒈ 讲诵与疏抄。
引唐 周贺 《哭闲霄上人》诗:“林逕西风急,松枝讲钞餘;冻髭忘夜剃,遗偈病时书。”
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- guān chāo官钞
- jiǎng chén讲臣
- chāo qí钞骑
- jiǎng shì讲士
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- jiǎng xiào讲校
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
- chán jiǎng禅讲
- jiǎng lǚ讲旅
- kè chāo课钞
- jiǎng wéi讲帷
- chāo jú钞局
- jiǎng yì讲益
- jiǎng chén讲陈
- jié chāo劫钞
- chāo jí钞集
- jiǎng biàn讲辨
- jiǎng wéi讲闱
- chāo tū钞突
- jiǎng jīn tóu讲斤头
- jiǎng zuǐ讲嘴
- jiǎng jiàng讲匠
- jiǎng liǎn讲脸
- kǒu ěr jiǎng shuō口耳讲说