词典疆顿
疆顿
词语解释
疆顿[ jiāng dùn ]
⒈ 谓停留不能前进。
引证解释
⒈ 谓停留不能前进。
引《隶续·汉安长陈君阁道碑》:“此道本有根阁二百餘丈……穿陷坏絶,车马疆顿。”
洪适 释:“碑以‘疆’为‘僵’。”
相关词语
- jiāng chéng疆塍
- qiān dùn牵顿
- dùn yáng顿杨
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- jiāng yì疆毅
- dùn dǎng顿党
- cǐ jiāng ěr jiè此疆尔界
- dùn mèi顿昧
- dùn duó顿夺
- dùn xiāng顿相
- dùn dì顿递
- dùn cuì顿萃
- dùn zú zhuī xiōng顿足椎胸
- dùn zhì顿置
- jiāng què疆确
- dùn qū顿曲
- dùn chǔ顿处
- dùn pū顿仆
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- jiāng gàn疆干
- jiāng fǔ疆辅
- shuǎi shǒu dùn jiǎo甩手顿脚
- dùn qì顿契
- shàng dùn上顿
- chuí dùn棰顿
- zhěng dùn gàn kūn整顿干坤
- lái dùn dà xué莱顿大学
- chuí xiōng dùn jiǎo捶胸顿脚
- dùn yǐn顿引
- gōng dùn供顿