词典讲供
讲供
词语解释
讲供[ jiǎng gòng ]
⒈ 佛教语。谓供奉讲经说法者。
引证解释
⒈ 佛教语。谓供奉讲经说法者。
引唐 道宣 《续高僧传·义解五·灵裕》:“至止讲供,常溢千人,听徒嘉庆,前后重叠。”
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- gōng xū供须
- jiǎng chén讲臣
- jiǎng shì讲士
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- jiǎng xiào讲校
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
- gōng zhī供支
- chán jiǎng禅讲
- jiǎng lǚ讲旅
- jiǎng wéi讲帷
- jiào gōng醮供
- gōng cuàn供爨
- gōng chéng供呈
- kǎo gōng拷供
- jiǎng yì讲益
- jiǎng chén讲陈
- jiǎng chāo讲钞
- tào gòng套供
- jiǎng biàn讲辨
- jiǎng wéi讲闱
- gōng qiú lǜ供求率
- sūn gòng fèng孙供奉
- jiǎng jīn tóu讲斤头
- jiǎng zuǐ讲嘴