词典讲画
讲画
词语解释
讲画[ jiǎng huà ]
⒈ 谓口讲指画地论学。
⒉ 讲求、谋画。
引证解释
⒈ 谓口讲指画地论学。
引宋 曾巩 《上欧阳学士第二书》:“徒恨身奉甘旨,不得旦夕於几杖之侧,禀教诲,俟讲画,不胜驰恋慺慺之至。”
明 归有光 《浙省策问对二道》之一:“吕东莱 以 关 洛 为宗,变化气质,其所讲画,将以开物成务。”
⒉ 讲求、谋画。
引清 魏源 《<海国图志>叙》:“此凡有血气者所宜愤悱,凡有耳目心知者所宜讲画也。”
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- huà jiǎo miáo tóu画角描头
- là juàn huà蜡绢画
- huà jǐng画井
- zī huà资画
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- jiǎng chén讲臣
- huà jǐ mén画戟门
- huà xué画学
- qí lín huà麒麟画
- qiáo méi huà yǎn乔眉画眼
- jiǎng shì讲士
- kǒu jǔ shǒu huà口举手画
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- diāo lóng huà fèng雕龙画凤
- huà shé zhuó zú画蛇着足
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- huà méi jīng zhào画眉京兆
- kuí huà揆画
- jiǎng xiào讲校
- huà wǎ画瓦
- biǎo huà jiàng裱画匠
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- biǎo huà pù裱画铺
- huà lù fān画鹿轓
- huà pí画鞞
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
