词典疆郊
疆郊
词语解释
疆郊[ jiāng jiāo ]
⒈ 指郊外。《管子·幼官》:“旗物尚赤,兵尚戟,刑则烧交疆郊。”尹知章注:“其用刑,则于疆郊焚烧而交也。”于省吾《双剑誃诸子新证·管子一》:“交乃烄之借字。《说文》:'烄,交木然也。'烧烄謰语,烄亦烧也。”一说,疆郊即“僵槁”。“烧交疆郊”读作“烧烄僵槁”,指火刑。见赵守正《管子注译》。
引证解释
⒈ 指郊外。一说,疆郊即“僵槁”。“烧交疆郊”读作“烧烄僵槁”,指火刑。见 赵守正 《管子注译》。
引《管子·幼官》:“旗物尚赤,兵尚戟,刑则烧交疆郊。”
尹知章 注:“其用刑,则於疆郊焚烧而交也。”
于省吾 《双剑誃诸子新证·管子一》:“交乃烄之借字。 《説文》:‘烄,交木然也。’烧烄謰语,烄亦烧也。”
相关词语
- jiāng chéng疆塍
- jiāo yán郊筵
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- jiāng yì疆毅
- qīn jiāo亲郊
- cǐ jiāng ěr jiè此疆尔界
- jiāo jū郊居
- jiāng què疆确
- jiāo sòng郊送
- jiāng gàn疆干
- jiāng fǔ疆辅
- táng jiāo chéng zhèng棠郊成政
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- jiāo gōng郊宫
- jiāo mén郊门
- xīn jiāng dà xué新疆大学
- fēng jiāng dà yuán封疆大员
- qī jiāo七郊
- jiāo shè郊射
- jiāng yǔ疆圉
- kāi jiāng pì tǔ开疆辟土
- fēng jiāng dà lì封疆大吏
- bǐ jiāng鄙疆
- nóng jiāo农郊
- jiāo nì郊逆
- kāi jiāng tuò jìng开疆拓境
- jiāo suì郊隧
- quǎn jiāng畎疆
- jiāo lěi郊垒
- jiāng jiǎo疆徼