词典讲士
讲士
词语解释
讲士[ jiǎng shì ]
⒈ 训练士卒。
引证解释
⒈ 训练士卒。
引宋 张载 《庆州大顺城记》:“讲謨于朝,讲士于野,鍖刑斧诛,选付能者。”
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- qīng chē jiè shì轻车介士
- jiǎng chén讲臣
- zōng shì宗士
- shì tián士田
- huí chǔ shì回处士
- bái yī shì白衣士
- jiǔ yì zhī shì久役之士
- jìn shì劲士
- wén rén mò shì文人墨士
- dōng fāng xué shì东方学士
- lǐ shì里士
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- dào shì é道士鹅
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- jiǔ gāo chǔ shì九皋处士
- bái yún shì白云士
- pì shì辟士
- jiǎng xiào讲校
- kāi míng shēn shì开明绅士
- bái wū zhī shì白屋之士
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- zhé jié xià shì折节下士
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
- chán jiǎng禅讲
- tuī xián xià shì推贤下士
- gāo rén shèng shì高人胜士