词典江阳
江阳
词语解释
江阳[ jiāng yáng ]
⒈ 江的北边。
引证解释
⒈ 江的北边。
引南朝 梁 江淹 《应谢主簿骚体》:“沐予冠於极浦,驰予珮兮江阳。”
宋 苏辙 《初发嘉州》诗:“余生虽江阳,未省至 嘉 树。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- zhěn shān bì jiāng枕山臂江
- shí làn jiāng kū石烂江枯
- jiāng fān hǎi dǎo江翻海倒
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- yáng tǐ阳体
- yíng yáng zǐ迎阳子
- bō lí jiāng玻瓈江
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- yáng hàn阳熯
- jiāng wài江外
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- jiāng hén江痕
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- jiāng dào江盗
- gǔ yáng毂阳
- tài yáng néng太阳能
- jiāng dào江稻
- jiāng mí江靡
- wáng yáng dào王阳道
- jiāng kè江客
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主
- xià jiāng chéng夏江城
- jiāng jiǎo江徼
- shōu jiāng nán收江南