词典疆畛
疆畛
词语解释
疆畛[ jiāng zhěn ]
⒈ 地界;界限。
引证解释
⒈ 地界;界限。
引《新唐书·元载传》:“膏腴别墅,疆畛相望,且数十区。”
元 刘祁 《归潜志》卷十三:“地广袤际,西不见疆畛。”
相关词语
- jiāng chéng疆塍
- fēng jiāng huà jiè封疆画界
- jiāng yì疆毅
- cǐ jiāng ěr jiè此疆尔界
- jiāng què疆确
- jiāng gàn疆干
- jiāng fǔ疆辅
- xīn jiāng dà xué新疆大学
- fēng jiāng dà yuán封疆大员
- lián zhěn连畛
- jiāng yǔ疆圉
- kāi jiāng pì tǔ开疆辟土
- fēng jiāng dà lì封疆大吏
- bǐ jiāng鄙疆
- kāi jiāng tuò jìng开疆拓境
- quǎn jiāng畎疆
- jiāng jiǎo疆徼
- jiāng yuán疆垣
- jiāng chuí疆陲
- jí shòu wú jiāng极寿无疆
- jiāng rǎng疆壤
- liè tǔ fēng jiāng列土封疆
- jiāng fēng疆封
- jiāng jiāo疆郊
- qīng jiāng清疆
- xiá jiāng遐疆
- sì jiāng四疆
- fáng zhěn防畛
- yǐn zhěn隐畛
- jìng zhěn径畛