词典煎靡
煎靡
词语解释
煎靡[ jiān mí ]
⒈ 挥霍;榨取。
引证解释
⒈ 挥霍;榨取。
引《韩非子·亡徵》:“好罢露百姓,煎靡货财者,可亡也。”
相关词语
- qí dòu xiāng jiān萁豆相煎
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- mǐn mí泯靡
- yóu jiān huǒ là油煎火辣
- mí zàng靡葬
- jiāng mí江靡
- mí qū靡躯
- gōng mí攻靡
- zhī sǐ mí tā之死靡他
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- mí ruò靡弱
- jiān dòu zhāi guā煎豆摘瓜
- mí màn靡漫
- mí suǒ dǐ zhǐ靡所底止
- mí rù靡缛
- mí èr靡贰
- gǔ něi qí mí鼓馁旗靡
- mí zhī suǒ cuò靡知所措
- mí yí靡匜
- kǔ jiān苦煎
- mí xiè靡屑
- pín jiān贫煎
- nuò mí懦靡
- mí xí靡习
- mí qīng靡倾
- mí rán xiāng fēng靡然乡风
- mí xǐ靡徙
- jí mí藉靡
- mí xiǎng靡响
- mí huò靡货