词典角手
角手
词语解释
角手[ jiǎo shǒu ]
⒈ 吹号角的人。
引证解释
⒈ 吹号角的人。
引《新唐书·兵志》:“角手吹大角一通,诸校皆敛人骑为队。”
相关词语
- cuò jiǎo méi rén挫角媒人
- shù shǒu wú shù束手无术
- huà jiǎo miáo tóu画角描头
- héng jiǎo横角
- jiǎo yǐ角倚
- jiǎo gē角歌
- pén shǒu盆手
- gé xīn néng shǒu革新能手
- shǒu diàn dēng手电灯
- wō jiǎo yíng tóu蜗角蝇头
- liè cái jiǎo miào埒材角妙
- shǒu tí jī guān手提机关
- wǔ shǒu wǔ jiǎo侮手侮脚
- wò shǒu jí huān握手极欢
- tàn shǒu kě dé探手可得
- cóng shǒu丛手
- jiàn shǒu箭手
- kǒu jǔ shǒu huà口举手画
- gǒng shǒu ér qǔ拱手而取
- dà shǒu shù大手术
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- guì shǒu贵手
- jiǎo dài角带
- jiǎo yì角艺
- shà shǒu jiǎn煞手锏
- bìn jiǎo zǐ鬓角子
- shù shǒu zuò shì束手坐视
- jiǎo jiā角家
- dī yāo liǎn shǒu低腰敛手
- luó wén jié jiǎo罗纹结角