词典纪传
纪传
词语解释
纪传[ jì chuán ]
⒈ 纪传体史书中的本纪与列传。
⒉ 指纪传体史书体裁。
⒊ 指纪传体史书。
引证解释
⒈ 纪传体史书中的本纪与列传。
引南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·史传》:“纪传为式,编年缀事。”
唐 刘知几 《史通·六家》:“当 汉 代史书以 迁 固 为主,而纪传互出,表志相重,於文为烦,颇难周览。”
范文澜 蔡美彪 等《中国通史》第三编第一章第五节:“只有纪传没有志书,不能说是完整的国史。”
⒉ 指纪传体史书体裁。
引唐 刘知几 《史通·古今正史》:“自斯已后,作者相继。为编年者四族,创纪传者五家。”
宋 宋祁 《宋景文公笔记·考古》:“司马迁 《史记》为纪传之祖。”
⒊ 指纪传体史书。
引明 胡应麟 《少室山房笔丛·经籍会通二》:“阮孝绪 《七録》:一经典,二纪传,三子兵,四文集,五伎术,六佛,七道。”
相关词语
- cún jì存纪
- chuán rǎn qī传染期
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- lǐ jì理纪
- jì xiàn纪限
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- jì gāng dì纪纲地
- jiě chuán解传
- dāng jiā lì jì当家立纪
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- jì gāng yuàn纪纲院
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- xiǎo jīng jì小经纪
- yán jì炎纪
- qiǎn jì遣纪
- jì niàn táng纪念堂
- mì jì秘纪
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役