词典吉丁
吉丁
词语解释
吉丁[ jí dīng ]
⒈ 昆虫名。即吉丁虫。象声词。形容金属玉器等物碰击声。
引证解释
⒈ 象声词。形容金属玉器等物碰击声。
引《儒林外史》第十二回:“晚生把膀子一挣,吉丁的一声,那车就过去了几十步远。”
⒉ 昆虫名。即吉丁虫。参见“吉丁虫”。
引明 李时珍 《本草纲目·虫三·蛗螽》:“金龟子,此亦吉丁之类,媚药也。”
国语辞典
吉丁[ jí dīng ]
⒈ 状声词。形容金属、玉器等物碰击的清脆响声。
引元·张可久〈寨儿令·添晚妆〉曲:「添晚妆,过回廊,吉丁一声环珮响。」
《儒林外史·第一二回》:「那时晚生把膀子一挣,吉丁的一声,那车就过去了几十步远。」
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- dīng niáng zǐ丁娘子
- jí lín dà xué吉林大学
- xiōng duō jí shǎo凶多吉少
- dīng qiáng丁强
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- jí mò xuē吉莫鞾
- jí huáng吉皇
- qū jí táo xiōng趋吉逃凶
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- pín dīng贫丁
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- qīng jí lì轻吉利
- qiū dīng秋丁
- qí dīng畦丁
- jí guāng piàn qiú吉光片裘
- dīng shé丁折