词典絜矢
絜矢
词语解释
絜矢[ jié shǐ ]
⒈ 古代箭之一种。可在箭头上着火以射烧敌军。
引证解释
⒈ 古代箭之一种。可在箭头上著火以射烧敌军。
引《周礼·夏官·司弓矢》:“凡矢,枉矢、絜矢利火射,用诸守城车战。”
郑玄 注:“枉矢者,取名变星,飞行有光,今之飞矛是也,或谓之兵矢。絜矢象焉。二者皆可结火以射敌、守城、车战。前於重,后微轻,行疾也。”
相关词语
- shǐ sǐ wú èr矢死无贰
- shǐ xià rú yǔ矢下如雨
- shǐ sǐ bù èr矢死不二
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- shǐ zhì juān qū矢志捐躯
- qīn dāng shǐ shí亲当矢石
- sāng hú shǐ zhì桑弧矢志
- shǐ xīn bù èr矢心不二
- hú jīng wǎng shǐ弧旌枉矢
- dāo zhē shǐ jìn刀折矢尽
- hóu zǐ bó shǐ猴子搏矢
- jí shǐ zhī de集矢之的
- qiāo shǐ敲矢
- jiào duǎn liàng cháng较短絜长
- jí shǐ集矢
- sān yí shǐ三遗矢
- shǐ wú xū fā矢无虚发
- jí shǐ辑矢
- shǐ rì矢日
- gōng dǎo shǐ shí躬蹈矢石
- dú shǐ毒矢
- sù shèn zhī shǐ肃慎之矢
- shǐ zhì bù yáo矢志不摇
- lì shǐ利矢
- huáng shǐ黄矢
- lǐng jié领絜
- gū xié孤絜
- zhuǎn shǐ qì转矢气
- fēng shǐ锋矢
- xián jié闲絜