词典禁宝
禁宝
词语解释
禁宝[ jìn bǎo ]
⒈ 帝王的印玺。
引证解释
⒈ 帝王的印玺。
引《新唐书·宦者传下·李辅国》:“凡四方章奏、军符、禁宝一委之。”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- bǎo xiāng zhī宝相枝
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- zèng bǎo dāo赠宝刀
- zhào yè bǎo照夜宝
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- bǎo zhàng宝仗
- jīn lóu禁楼
- jīn mài禁佅
- bǎo tán宝檀
- bǎo mǎ xiāng chē宝马香车
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- bǎo chuáng宝床
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- bǎo tái宝台
- jīn yǒng禁甬
- jīn jī bǎo zhàng金鸡宝帐
- jīn bào shì禁暴氏
- guǐ jīn诡禁
- wén jìn文禁
- xú bǎo huáng徐宝璜
- dān jīn丹禁
- shí jūn bǎo石君宝
