词典金册
金册
词语解释
金册[ jīn cè ]
⒈ 古代称记载国史的史册。
⒉ 金箔制的册封诏书。
引证解释
⒈ 古代称记载国史的史册。
引《文选·张协<七命>》:“生必耀华名於玉牒,殁则勒洪伐於金册。”
李周翰 注:“玉牒、金册,并国史也……谓生死必须垂名记功於史册,以示天下,传於后代也。”
宋 范仲淹 《上张侍郎启》:“恭惟留守侍郎,崇宣古道,茂冠人彝,濬雅量于玉渊,耀华勋于金册。”
明 郎瑛 《七修类稿·辩证七·泰山没字碑》:“史传封禪有金册石函,金泥玉检,此非其石函乎!”
⒉ 金箔制的册封诏书。
引清 魏源 《圣武记》卷五:“又有金册、玉册。玉册长六寸餘,宽约四寸,页厚二分,边刻龙文,面书‘敕封达赖剌麻玉册’……金册大小如之,亦十五页,而联其脑,如展书者矣。”
相关词语
- jīn sān pǐn金三品
- piān cè篇册
- yìng jīn应金
- huáng jīn zhù xiàng黄金铸象
- fēng xiǎn zī jīn风险资金
- jīn fān金旛
- jīn lún cháo金轮朝
- jīn bó lì yán金伯利岩
- cè lì册历
- gù dìng zī jīn固定资金
- jīn xiāng yù yìng金相玉映
- pī jīn鉟金
- jīn wú zǐ金吾子
- jīn bǐng金琕
- wù jué jīn误攫金
- jīn gé zhī nàn金革之难
- jīn yī dān金衣丹
- pāo jīn qì gǔ抛金弃鼓
- jīn bì guā mù金篦刮目
- jīn bǎng guà míng金榜挂名
- jīn shū tiě qì金书铁契
- pēn jīn歕金
- jīn huā cài金花菜
- jīn zhǎn yín tái金盞银台
- jīng jīn liáng yù精金良玉
- jīn bī guā mó金鎞刮膜
- nà jīn内金
- duī jīn dié yù堆金叠玉
- zhòng jīn jiān zǐ重金兼紫
- huáng jīn dàn黄金弹
