词典寖顿
寖顿
词语解释
寖顿[ jìn dùn ]
⒈ 渐渐停息。
引证解释
⒈ 渐渐停息。
引晋 皇甫谧 《<三都赋>序》:“至于 战国,王道陵迟,风雅寖顿。於是贤人失志,辞赋作焉。”
相关词语
- qiān dùn牵顿
- dùn yáng顿杨
- dùn dǎng顿党
- jìn shuāi寖衰
- dùn mèi顿昧
- dùn duó顿夺
- jìn jí寖急
- dùn xiāng顿相
- dùn dì顿递
- dùn cuì顿萃
- dùn zú zhuī xiōng顿足椎胸
- dùn zhì顿置
- dùn qū顿曲
- dùn chǔ顿处
- dùn pū顿仆
- dùn bīng jiān chéng顿兵坚城
- jìn qiáng寖强
- shuǎi shǒu dùn jiǎo甩手顿脚
- dùn qì顿契
- shàng dùn上顿
- chuí dùn棰顿
- jìn rǎn寖染
- zhěng dùn gàn kūn整顿干坤
- lái dùn dà xué莱顿大学
- chuí xiōng dùn jiǎo捶胸顿脚
- dùn yǐn顿引
- gōng dùn供顿
- jìn mí寖迷
- dùn zhǐ顿止
- dùn bǎo顿饱