词典京话
京话
词语解释
京话[ jīng huà ]
⒈ 指北京话。
引证解释
⒈ 指 北京 话。
引《官场现形记》第二四回:“黄胖姑 是 绍兴 人,因为在 京 年久,説的一口好京话。”
鲁迅 《且介亭杂文·门外文谈》:“现在在码头上,公共机关中,大学校里,确已有着一种好象普通话模样的东西,大家说话,既非‘国语’,又不是京话,各各带着乡音,乡调,却又不是方言,即使说的吃力,听的也吃力,然而总归说得出,听得懂。”
国语辞典
京话[ jīng huà ]
⒈ 旧都北平通行的语言。
引《官场现形记·第二四回》:「黄胖姑是绍兴人,因为在京年久,说的一口好京话。」
相关词语
- huì yì diàn huà会议电话
- yáng jīng huà洋泾话
- jīng bào rén京报人
- ràng huà让话
- huà yì话意
- qiáo huà乔话
- sàng huà丧话
- jīng huā zǐ京花子
- jià huà架话
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- huà méi jīng zhào画眉京兆
- mǎn huà满话
- jīng mù京牧
- jīng běn京本
- diào huà调话
- qín jīng秦京
- pò tóu huà破头话
- jīng shì xué京氏学
- jīng zhōu京周
- xiǎo jīng guān小京官
- jīng jú京局
- jiàn huà见话
- bú shì huà不是话
- méi léng zhāng jīng梅楞章京
- qiān jīng迁京
- zhōng cháng huà衷肠话
- zǒu huà走话
- jīng qiū京丘
- luán jīng滦京
- kōng tóu huà空头话